top of page

Chuyện số 14: Sợ nước.



Công ty liên doanh mình từng làm việc gần 25 năm là nơi đẹp nhất ở Hồ Tây. Quanh năm hoa lá tươi đẹp, đặc biệt mỗi mùa hoa Anh Đào nở, có thể gọi đó là Đảo Đào Hoa.

Trong khuôn viên rộng 3 héc ta ấy có tận 2 bể bơi thông minh rộng đẹp tha hồ bơi lội. Ấy vậy mà mình không biết bơi, dù năm nào cũng lặn ngụp ngồi dưới đáy bể thả đếm bong bóng hơi thở thả dần như người cá..

Mình có thể như bơi ếch từ đầu này tới đầu kia của bể, chân xoải tay vung dáng nhẹ nhàng, khuôn dung tươi tỉnh mà nín thở.. bởi vì hễ cứ thở ra là mình bị chìm sặc nước.

Ngày nhỏ học bơi cũng cho chuồn chuồn chúa cắn nát cả rốn, đu dây qua sông Tô Lịch mò dép cho em..không thể nói là mình nhát sợ được.

Khi mình đã chịu buông xuôi hoàn toàn dù đã nhiều lần thuê thầy kèm dạy bơi riêng, qua thực hành mới biết mình cũng đã từng có kiếp quyên sinh mà tự nhảy từ trên núi xuống hồ nước..Cơ chế tự bảo vệ cũng ngắt kết nối bởi những tàng thức sâu kín như thế đấy.

Những tàng thức như vậy dần được giải phóng và chữa lành qua các mức độ thực hành Reiki chuyên sâu sau này. Mình trở thành Reiki Master Teacher không phải chỉ là để hướng dẫn người khác đâu, điều quan trọng nhất vẫn là để chuyển hoá chữa lành chính bản thân cái gọi là mình. Thông qua đó mà nhìn thấu nhân sinh phát triển nhận thức.


Reiki Master Teacher Thủy Nguyễn, HIRC.

0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page